ẢNh đại diện

TRUYỆN NGẮN - VÂNG TÔI RẤT XẤU...

Ngày: 23-03-2020 | Lượt xem: 1117

Trong bài viết này, Emmanuel luôn sưu tầm những câu chuyện ngắn cực hay và ý nghĩa để gửi đến tất cả độc giả đầy yêu mến. Mỗi câu chuyện ngắn dưới đây sẽ là những bài học về cuộc sống, quà tặng cuộc sống ý nghĩa hay những lời tâm sự bạn nên đọc để tích lũy thêm kinh nghiệm cho bản thân mình.

► Ai cũng nói thời trẻ Mẹ đẹp lắm, thế nhưng tôi lại chẳng giống mẹ chút nào,tôi giống bố. Nói đúng hơn là tôi thừa hưởng hết những đặc điểm không đẹp của bố : Đôi mắt mơ màng, tàn nhang và môi dày. Qua đó có thể hiểu rằng, tôi có một tuổi thơ tự ti như thế nào.
"Bố xấu như vậy sao ngày xưa mẹ vẫn lấy? " Tôi ai oán nhìn mẹ.
" Ngày nào bố mày cũng tới nhà, ngồi cả buổi với ông ngoại.Mưa nắng đều không vắng mặt, người ta bảo đúng là người yêu rồi, chứ không sao ngày nào cũng ngồi nói chuyện với người lớn. Không giải thích được đành phải cưới thôi. Rồi họ lại bảo mẹ là 'Bông hoa nhài cắm bãi phân trâu! Haizz! " Mẹ bất chợt thở dài, trong đôi mắt ngập tràn hoài niệm, những năm tháng tuổi trẻ đầy nhiệt huyết và hoài bão của lứa thanh niên thời đấy. Cái thuở những cô gái biết làm duyên, tối tối đám trai làng kéo tới đầy nhà,càng đông càng chứng tỏ được vẻ đẹp cũng như tính nết của cô gái ấy. Cuối cùng, vẫn là anh trai đấy , chồng của mẹ, bố của tôi dù bố là người xấu nhất, vụng về nhất. Mẹ nói thêm :" Âu cũng là duyên phận! "
     Chị tôi sinh ra đã trắng trẻo mũm mĩm, ai ai cũng yêu thích. Mẹ may đầm xinh cho chị, chụp rất nhiều hình đem trưng trong tủ kính.Mẹ kể tôi thì trái ngược hẳn, đẻ ra xấu xí như chú khỉ con, nhờ người bế giùm không ai chịu. Được cái ngoan hiền, không quấy khóc,đặt đâu nằm im đấy. Càng lớn tôi lại càng xấu, mặt to lên, mắt càng híp lại, tàn nhang lan rộng một cách khó chịu. Đi học tôi thường bị bạn bè trêu chọc là " Đồ xấu xí! " "Mắt híp " "       Mặt tàn nhang! "......Khiến tôi tủi thân vô cùng. Về nhà, mỗi khi nhìn tôi mẹ lại quay sang quở trách bố:" Tội nghiệp, nó giống ông chứ giống ai! " Bởi vậy, tôi chẳng dám chia sẻ cùng ai, giữ lấy buồn tủi, tự ti trong lòng.
     Đôi lần rất muốn khóc, lại cố gằn lòng, không để người khác nhìn thấy mặt yếu đuối của mình. Càng yếu đuối họ lại càng cười chê. Với đám bạn trên trường bạn xấu đã là một cái tội rồi.
     Dần dà, tôi tự tạo cho mình lớp vỏ bọc mạnh mẽ, ai chê tôi xấu,tôi đều bình thản mỉm cười mặc dù lòng nhói rất nhói. Để bảo vệ mình khỏi tổn thương, tôi thu mình lại, trầm lắng lẫn tĩnh lặng. Tất cả nơi tôi có mặt, tôi đều Tự trở thành chiếc bóng mờ nhạt. Nếu vô tình gọi đúng tên tôi trong sổ điểm mọi người sẽ ồ lên vì biết có một cái tên như vậy trong lớp.
     Tôi lớn lên trong tự ti lẫn tủi phận. Không có lấy một người bạn thân, không mong có một người chấp nhận và thương mình. Vì những câu nói ác ý tới ám ảnh mà tôi tự đánh mất bản thân mình. Tôi không đủ tự tin giao tiếp với người khác. Tôi trốn tránh mỗi khi ai đó nhìn mình. Hoảng hốt khi người khác tiếp cận tôi. Tôi sống cô độc ngay chính ngôi nhà của mình.
Năm này qua năm khác:

     Tôi dành thời gian sửa chữa bản thân mình một cách muộn màng.
     Cố gắng yêu thương bản thân, không để lời nói của của người khác ảnh hưởng tới cảm xúc.
     Không vì nhìn biểu hiện khuôn mặt người khác mà cố làm hài lòng tất cả.
     Đôi lúc tôi lại trượt dài vì bất lực, tự thấy bản thân vô dụng, quá khứ tựa những vết sẹo mãn tính, trở trời lại đau nhói.
     Lần gần nhất, khi nói chuyện với mẹ, mẹ trách tôi không chịu lấy chồng, hỏi tôi sao hay tránh mặt mọi người tới nhà, mẹ thấy lạ khi tôi luôn mang vẻ mặt bàng hoàng, tái nhợt khi thấy người khác bất chợt bước vào nhà.
     Tôi nói với mẹ :" Con bị trầm cảm! "
     "Đã bao giờ nghĩ đến tự tử chưa? "
     "Chưa từng! "
     " Mày đừng nói bậy bạ, nếu bệnh phải bệnh từ nhỏ, sao lớn già đầu rồi kêu bệnh, từ mai ra ngoài mà tiếp xúc với người lạ, ra mà chữa bệnh! "

Mẹ nói một cách bất bình tĩnh.
     Tôi hối hận rồi! Hối hận vì lớp vỏ bọc quá hoàn hảo của bản thân. Hối hận vì đã giấu người nhà và tự mình chịu đựng những năm tháng qua.
Nhưng
     Tôi vẫn muốn giấu vì không muốn những người tôi yêu thương: là bố, là mẹ, là chị tôi,phải buồn cùng tôi. .
     Tôi trách người ta đã ác ý với tôi
     Tôi trách bản thân mình đã không chiến thắng được quá khứ, hiện tại lẫn tương lai. Vì tự ti nhan sắc mà đánh mất tuổi thơ, thanh xuân tươi đẹp của mình. Chỉ mong không ai trượt dài trong chính hoàn cảnh như tôi.
     Nếu chúng ta biết đặt bản thân mình vào hoàn cảnh của người khác thì thế giới này sẽ dịu dàng biết bao nhiêu.
(Sau này tôi đỡ hơn, nhưng vẫn chưa lấy lại được tự tin từ cuộc sống, tôi nghĩ nếu che lấp được khuyết điểm bản thân sẽ tự tin hơn...nhưng tôi đã lầm Tôi vẫn chỉ là con chuột đội lốt con hổ) .


Du học Emmanuel chúng tôi chuyên thực hiện các lớp học ngoại ngữ như tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Đức, tiếng Hàn, tiếng Nhật. Chúng tôi nhận tư vấn du học tại các quốc gia tiên tiến trên thế giới. Ngoài ra, chúng tôi nhận chứng minh thu nhập, hỗ trợ sổ ngân hàng cho tất cả học sinh. Mọi thắc mắc của bạn cần giải đáp vui lòng liên hệ:

Blog Du Học - Nguồn : Bình Yên

CTy Du Học Hàn Quốc Emmanuel

Du Học Hàn Quốc Emmanuel nơi tư vấn Du Học, Chi Phí Du Học, làm sao để có Học bổng cho Du Học Sinh, Kinh nghiệm và lựa chọn trường phù hợp! Đào tạo Tiếng Hàn tại Hải Phòng mọi trình độ đáp ứng sự phát triển ngoại ngữ cho các bạn!

Video

Video: Học tiếng hàn cơ bản - cách ghép chữ tiếng Hàn